Trong công ty hiện tại mà tôi đang làm việc thì, phòng ban marketing chính là nơi tôi đang ngự trị. Nói từ ngự trị nghe có vẻ hơi ghê nhưng thật ra so với những nơi khác thì, một văn phòng như vậy cần tới tận từ năm cho đến sáu người, nhưng vì tôi giỏi và chăm chỉ nên ở đây chỉ cần mỗi một mình và thêm một người nữa. Đồng nghiệp còn lại là một phụ nữ rất xinh đẹp tên là Shoko Takahashi. Bản thân và nàng ấy ngót nghét làm việc chung với nhau đã hơn ba năm rồi. Thật ra thì tôi từ lâu tôi đã thích nàng từ lâu, và chắc chắn rằng em ấy cũng vậy.
Nhưng có lẽ vì quá bận rộn với công việc, chỉ muốn tập trung để làm kèm theo sự ngại ngùng nên cả hai chỉ biết im lặng dù đã biết sự thật về nhau. Nhưng rồi vào ngày nọ, trời đã ban cho cả hai một ân huệ đó là tất cả các bang marketing đều phải đi gặp nhau để cùng hợp tác và làm việc ở một nơi khác cách đây kahs xa trong vòng ba ngày. Tôi và cô ấy được bổ nhiệm đi với nhau. Khi đến nơi, công ty như ủng hộ tôi, đã book cho cả hai đúng một phòng. Vì em ấy tất nhiên cũng rất khoái nữa nên củng chả có ý kiến hay than phiền gì với công ty. Lên phòng vội vã phải thay đò ngay vì lát nữa chúng tôi phải có một cuộc họp quan trọng. Sau khi vất vã thì nó cũng đã trôi qua.
Tối hôm ấy, sau khi cùng nahu đi ăn, về lại phòng vệ sinh các nhân cả hai cùng nahu lên giường. Và thế là khi được ở bên nhau thì mình và nàng đã tin tường trao cho đối phương cái trinh tiết ngàn vàng của mình…